Viết đoạn văn tiếng Anh về môn cầu lông với niềm yêu thích
Mỗi người có một cách giải tỏa căng thẳng và tìm kiếm niềm vui riêng của mình: làm vườn, nấu ăn, nghe nhạc, đọc sách… Và có lẽ nhiều người cũng có cùng suy nghĩ với người bạn trong viết đoạn văn tiếng Anh về môn cầu lông với niềm yêu thích sau đây. Bạn hãy cùng tìm hiểu nhé!
- Các loại sở thích bằng tiếng Anh
- Tiếng Anh cho người đi làm mất gốc
- Đoạn văn tiếng Anh về món ăn yêu thích ấn tượng
- Viết về sở thích chơi cầu lông bằng tiếng Anh
Viết đoạn văn tiếng Anh về môn cầu lông với niềm yêu thích
Title: Playing badminton is my life
Badminton is very easy game, all people can play it,children,student,parent,and oldman can play it. Badminton is a game who are played by one, or double, or mix (men and women). Now, many people like badminton. In the world there are many profesional player, like Lin Dan, Taufik Hidayat, and Alan Budikusuma who are the best player in the world championship. That’s why I play it. I want to be like him.
I started play badminton when I was six years old, but that’s only play with my brother and my friends. I play it seriously when I’m on 3rd class junior high school. I play it well, I train my own skill. I train everyday with my self until I can play it well. I play it until I and my badminton like one. In Senior High School I joined with Badminton group, on there I meet with another player, I got some friends. On class 10th there’s a championship/tournament. I joined on thet tournament, I won on first match. But I lost in the next macth. I play on double men. From there I think I must played well from before, so I train hard. But, on class 11th, badminton extraculiculer not grown so I out from there. But on class 11th I meet again with my old friends junior high school. There’s many of them, so I invite them for played badminton together.
And we play together, we train hard everyday. Because time is not effective for train, many of them stop played. So I and my friend organized the schedule. We deal for train on wednesday, friday, and saturday every night. There we train hard. We maked a match for train our skill, we trained until 02.00 am and once we trained until 04.00 am from 21.00 pm. And the tournament is open again, I joined again for the second time, but now I play on mix double and my partner now is my friend Karina her name. On first match we meet with my friend I won easily. Next week on second match I meet with my friend who train together with me. I try hard in this match and finally I won. In semi final I meet with my old friend again, it’s a big match between us. I tried very hard for win this match, and I won. I very happy for go to final. And on sunday the final match, my opponent is my junior class. But I had a problem, my partner not come earlier. I waited her for long time, until our match is come. She still not come, so I play it alone. It’s one versus two person. With all of my skill I play the game, and finally I won, and I’m the champion. I got the trophy.
Class 12th I had been invited by my elementary school friend to joined trained with him. I accept his invite with cheap pay. I learned many tip and trick. But I not so long on that trained, because my parent can’t pay it again.
I’m not play it 3 month pass, I want played again. Badminton like my life, I love Badminton very much. Like I love my Beloved and my parent. I hope I can be a profesional player like Alan Budikusuma.
Bài dịch: Chơi cầu lông là cuộc sống của tôi
Cầu lông là trò chơi rất đơn giản, tất cả mọi người có thể chơi, trẻ em, học sinh, cha mẹ, và người già đều có thể chơi nó. Cầu lông là một trò chơi được chơi đơn, hoặc đôi, hoặc hỗn hợp (nam và nữ). Bây giờ, nhiều người thích cầu lông. Trên thế giới có nhiều vận động viên chuyên nghiệp, như Lin Dan, Taufik Hidayat, và Alan Budikusuma là những vận động viên giỏi nhất trong giải vô địch thế giới. Đó là lý do tại sao tôi chơi nó. Tôi muốn được như anh ấy.
Tôi bắt đầu chơi cầu lông khi lên 6 tuổi, nhưng đó chỉ là chơi với anh trai và bạn bè của tôi. Tôi chơi cầu lông nghiêm túc khi tôi học lớp 3 ở trường tiểu học. Tôi chơi tốt lắm, tôi rèn luyện kỹ năng của mình. Tôi luyện tập hàng ngày cho đến khi tôi có thể chơi nó tốt. Tôi chơi cho đến khi tôi và cầu lông như một thể vậy. Ở trường trung học tôi tham gia cùng với hội cầu lông, tôi gặp người chơi khác, tôi có thêm bạn bè. Vào lớp 10 có một giải vô địch/ giải đấu. Tôi tham gia giải đấu và đã thắng trận đầu tiên. Nhưng tôi đã bị thua trong trận đấu kế tiếp. Tôi chơi theo đôi nam. Từ đó tôi nghĩ tôi phải chơi tốt từ trước đó, vì vậy tôi luyện tập chăm chỉ. Nhưng, vào lớp 11, cầu lông ngoài trời không phát triển nên tôi rời khỏi nhóm. Nhưng cũng vào lớp 11, tôi gặp lại bạn học cũ của tôi. Có rất nhiều người trong số họ, vì vậy tôi mời họ chơi cầu lông với nhau.
Và chúng tôi chơi với nhau, chúng tôi luyện tập chăm chỉ hàng ngày. Bởi thời gian không có hiệu quả cho luyện tập, nhiều người đã ngừng chơi. Vì vậy, tôi và bạn tôi đã đặt ra kế hoạch. Chúng tôi chọn lịch tập vào mỗi tối thứ tư, thứ sáu, và thứ bảy. Từ đó chúng tôi tập luyện chăm chỉ. Chúng tôi lập trận đấu để luyện tập kỹ năng của mình, chúng tôi tập luyện cho đến 2 giờ sáng và có một lần chúng tôi tập luyện đến tận 4 giờ sáng từ 9 giờ tối. Và giải đấu được mở lại, tôi đã tham gia lần nữa, nhưng bây giờ tôi chơi hỗn hợp đôi nam nữ và người bạn cùng chơi của tôi bây giờ tên Karina. Trận đấu đầu tiên, chúng tôi gặp bạn tôi, chúng tôi đã thắng một cách dễ dàng. Tuần sau vào trận đấu thứ hai, tôi gặp người bạn cùng luyện tập với tôi. Tôi đã cố gắng hết sức trong trận đấu này và cuối cùng tôi đã thắng. Trong trận bán kết, tôi gặp lại bạn cũ, đó là một trận đấu lớn giữa chúng tôi. Tôi đã cố gắng hết sức để giành chiến thắng trong trận đấu này và tôi đã thắng. Tôi rất hạnh phúc khi đi đến trận chung kết. Và vào ngày chủ nhật trận đấu cuối cùng, đối thủ của tôi là bạn học cũ của tôi. Nhưng tôi đã có một sự cố, bạn chơi của tôi không đến sớm. Tôi đợi cô ấy trong rất lâu, cho đến khi trận đấu của chúng tôi diễn ra. Cô ấy vẫn không đến, vì vậy tôi chơi một mình. Đó là một so với hai người. Với tất cả các kỹ năng và cuối cùng tôi đã giành chiến thắng, và tôi là nhà vô địch. Tôi nhận được huy chương.
Lớp 12, tôi đã được bạn bè của trường tiểu học của tôi mời tham gia tập luyện với anh ấy. Tôi nhận lời mời với mức lương rẻ. Tôi đã học được nhiều mẹo vặt. Nhưng tôi không được luyện tập như vậy lâu, bởi vì cha mẹ tôi không thể trả thêm.
Tôi không chơi 3 tháng qua, tôi muốn chơi lại. Cầu lông giống như cuộc sống của tôi, tôi yêu cầu cầu lông rất nhiều giống như tôi yêu người yêu và cha mẹ tôi. Tôi hy vọng tôi có thể trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp như Alan Budikusuma.
Cầu lông không phải là một môn thể thao phức tạp, ai cũng có thể chơi. Nhưng bạn có thể chơi cầu lông với niềm đam mê và duy trì trong nhiều năm? Không mấy ai làm được như vậy. Bạn có sở thích nào được duy trì như trong bài “viết đoạn văn tiếng Anh về môn cầu lông với niềm yêu thích” trên đây? Hãy chia sẻ với aroma nhé!